Hải Diệu – Những Điều Xa Xỉ Tầm Thường

Dieu
Ngày hôm qua một vài nơi ở Phần Lan đón đợt tuyết đầu mùa. Ngôn ngữ văn chương miêu tả: Tuyết đầu mùa đánh dấu một thời khắc kỳ diệu và chẳng có gì mê hoặc hơn thế. Những người lãng mạn lại ví: Tuyết đầu mùa như tình yêu đầu. Thuần khiết và vội vã. Tuyết rơi rồi lại tan, như tình đến rồi lại đi. Người ở nhà mắt mở to, trầm trồ và kinh ngạc: Thích thật! Mới có đầu thu mà! Riêng mẹ nhắn một câu chẳng liên quan: Nếu lạnh quá thì mua thêm áo mặc ấm con nhé… Xa xỉ ở Việt Nam là thứ tình cảm yêu thương bị mẹ giấu đi trong cái quay cuồng của sự vội vàng thường nhật, trong cơn giận dâng trào bởi vì lo lắng khôn nguôi. Chỉ khi nào chạm tay không tới, mắng không được, và giấc ngủ không trùng múi giờ thì cảm giác bứt rứt xót xa đó mới vỡ ra thành lời. Dù bạn có lớn thế nào thì vẫn là trẻ con trong mắt ông bà, cha mẹ…
Những ngày này, Hà Nội, Sài Gòn được bao quanh mình một lớp sương mờ khói bụi. Ngày xưa quê mình có cánh đồng rộng thẳng cánh cò bay. Bước ra sau nhà là ruộng lúa vườn cây, có lũ con trai lập hội thả diều và lũ con gái đuổi bướm hái hoa. Bây giờ muốn hoà mình vào thiên nhiên trong lành hình như thật tốn kém. Bởi vì, không có đủ thời gian.. Xa xỉ ở Việt Nam là chất lượng cuộc sống đắt đỏ, hiếm có khó tìm, là mong muốn được về gần với Mẹ Thiên Nhiên không biết khi nào trở thành hiện thực. Sống ở Phần Lan, mong ước này đơn giản cực kỳ nghe em 🙂 Có quá không nếu bảo lũ học sinh như được trở về 10 năm trước, với cảnh vật chân thực và hoang sơ, với không khí thanh thuần đến mức đáng ghen tị, với mặt hồ phẳng lặng nước trong veo, và với mùa thu thay lá rõ ràng lắm thay…
Một chiều giữa tuần mình ngồi với David, thưởng trà theo cái cách của người già, bên trong căn phòng có 1 bên tường kính phóng ra bến tàu trung tâm, nhìn những lượt tàu đến rồi lại đi. Câu chuyện của 2 bác cháu là gì nhỉ? Về cơn mưa lất phất và thời tiết mùa này đỏng đảnh mà theo lời David là: Cực kỳ tồi tệ. Về sự thiếu hụt nhân lực trầm trọng ở Phần Lan bây giờ, Về tỷ lệ sinh đẻ thấp đến ngưỡng báo động, Về tình trạng chảy máu chất xám khi những người Phần thông minh giỏi giang đã và đang kiếm tìm một miền đất hứa khác, Và về việc chính phủ đang rộng cửa đón người nhập cư giỏi chuyên môn, tay nghề từ khắp nơi ra sao như thế nào… Sáng qua mình nhắn bác 1 cái tin: Bác có quyển tạp chí nào về trang trí nhà cửa không, cho cháu mượn đọc với, siêu thị có bán nhưng đắt lắm cháu chẳng dám mua 🙂 Mình chẳng bao giờ nghĩ rằng hai thế hệ cách nhau hơn 30 năm, một từ Úc, một từ Việt Nam, lại có thể ngồi tâm sự như 2 người bạn và thoải mái hỏi những điều giời ơi đất hỡi về một đất nước thứ 3. Không màu mè kiểu cách, không tôn ti trật tự nhưng vẫn có sự tôn trọng tối thiểu giữa 2 con người. Mối quan hệ xã hội này đơn giản không 🙂
Hôm qua 4/10 là Ngày Bánh Cuộn Quế Quốc Gia (National Cinnamon Roll/Bun Day). Mình lại nhớ cái lò nướng bánh trong mỗi gia đình, ở Việt Nam thì đắt đỏ, nhưng bên Châu Âu nói chung lại là món đồ gia dụng nhà nào cũng sẵn. Thỉnh thoảng thèm ăn mình sẽ ghé thăm Felicia, thoải mái nhõng nhẽo đòi ăn bánh này bánh kia và nhớ nhất là Bánh cuộn quế chị làm. Chị hay bảo: Bây giờ em cực kỳ giống Puman!!! Puman là cô con gái 8 tuổi thông minh đáng yêu hết cỡ hihi. Chúng mình sẽ ngồi uống trà chị mua (thứ trà đặc trưng, mùi vị sắc nét, hương đậm và ấm của hãng Nordqvist Phần Lan) và ăn bánh từ lò nướng nhà Felicia. Sẽ nói đủ thứ chuyện trên đời và rồi sẽ ngồi yên không cần làm gì. Thế mà nỗi cô đơn ở miền xứ lạnh cũng không cánh mà bay. Sau này về Hà Nội rộn ràng tấp nập, giây phút khoan khoái dễ kiếm tìm như thế này là điều mình nhớ nhất đây 🙂
Chiều qua nhiều người thả bộ dưới tuyết đầu mùa, ẩm ướt, buốt và lạnh. Hai bên đường lá vàng, lá đỏ, xen lẫn lá xanh. Lạnh nhưng ấm giống như Hà Nội mùa đông có nắng. Tới con dốc từ đường cái lớn vào toà nhà của Khoa Giáo dục, mình bắt gặp khóm hoa dại năm trước. Cũng trùng thời gian, địa điểm, hoa vẫn nở đẹp như thế, chỉ khác là mưa tuyết khiến bông ướt nước đi thôi… Có 2 bức ảnh thiên nhiên mình chụp cuối tháng 3 và cuối tháng 8 năm nay, cùng 1 cảnh, từ cùng 1 vị trí (trên tầng 2 của xe buýt đường dài OnniBus). Một có tuyết phủ trắng xoá và một lóng lánh ánh vàng. Sao lại có sự gặp lại tình cờ, bất ngờ và đẹp lạ lùng đến thế? Giống như nhân duyên giữa những người mình đã, đang và sẽ gặp kể từ ngã rẽ đưa mình đặt chân đến Phần Lan. Mặc dù không phải là người sống duy tâm, nhưng chẳng tội gì mà không tin và mong chờ vào những bất ngờ đẹp đẽ, dù ở Việt Nam, Phần Lan hay bất cứ nơi đâu…
Hải Diệu – Sinh viên Thạc sĩ Giáo dục Đại học Jyväskylä

Du học Phần Lan cùng Trawise – Toả sáng Tương lai
✶ Form đăng ký: https://duhoctrawise.edu.vn/ve-trawise/lien-he
✶ Cập nhật thêm tin tức tại Fanpage: https://www.facebook.com/duhoctrawise.edu.vn/
✶ Địa chỉ:
♦️ Hà Nội
Phòng 302, Tầng 3, 214 Trần Quang Khải, Hoàn Kiếm, Hà Nội | 0969 809 603
♦️ Hải Phòng
Số 82 đường Điện Biên Phủ, P.Minh khai, Q.Hồng Bàng, Tp.Hải Phòng | 0964 753 225
♦️ Hồ Chí Minh
Toà HM Town, 412 Nguyễn Thị Minh Khai, Q.3 | 0866 827 189